Bơ đi mà sống! – “Nếu không đẹp thì hãy thơm”

bơ đi mà sống

Có bao giờ bạn tự hỏi? Vì sao mình xấu xí thế? Vì sao mình nghèo thế? Vì sao gia đình mình lại không khá giả như bao người? Tại sao bạn bè lại làm điều xấu với mình dù mình đối xử với họ thật tốt? Vì sao người yêu lừa dối mình? Vì sao mọi người khinh những con người xấu xí hay tỉnh lẻ thế này? Hay đơn giản tự hỏi rằng, vì sao cuộc đời luôn bất công với mình đến thế?…

Vâng chắc hẳn rằng rất rất nhiều người chúng ta cảm thấy thế có đúng không ạ? Mình cũng không phải ngoại lệ. Đúng vậy. Cuộc đời sinh mình ra, còn sinh thêm bản tính tự ti vào bản thân nữa. Đã bao lần mình xấu hổ, bao lần mình suy nghĩ đắn đo nên làm gì, bao lần rơi nước mắt trước mọi sự việc bất công đi qua đời mình.

Và thế rồi tình cờ, khi buồn thì mình thường lượn lờ nhà sách, tìm những trang sách mang đến cho mình tầm nhìn mới và những suy nghĩ tích cực hơn. Và như một cái duyên, mình chọn quyển “Bơ đi mà sống” của chị Mèo Xù.

bơ đi mà sống
Đánh giá bên ngoài quyển sách bắt mắt với hai tông màu chủ đạo chính là màu hồng nhạt và trắng cực kì đáng yêu. Trên bìa sách là một que kem bơ và dòng chữ to đùng “Bơ đi mà sống”.

Ấn tượng chứ nhỉ? Lại còn thêm một dòng slogan phía dưới khiến mình tò mò hơn và xem kĩ quyển sách: “Nếu không đẹp thì hãy thơm!”

Mình đã nghĩ là “Thật kì lạ khi in dòng này, nó chẳng liên quan gì tới tựa đề cả.” Cứ tưởng đây là một quyển sách không có giá trị nhân văn, không sâu sắc chứ, nhưng khi lật ra phía bìa sau của quyển sách làm mình thay đổi 180 độ.

Hãy trân trọng mỗi sáng thức dậy. Bởi chỉ cần được thức dậy thì bất cứ sự gì trên đời vẫn còn có cơ hội để thay đổi. Chúng ta lạc quan không phải là khi luôn nghĩ mọi việc ở trên đời đều tốt đẹp, mà là khi biết chấp nhận một thực tại rằng không phải mọi chuyện trên đời đều tốt đẹp. Sống trên đời sẽ có lúc chúng ta gặp phải những người vô tình hay cố ý làm mình tổn thương, cứ bơ đi mà sống, tin vào chính mình và bước tiếp! 

Vâng, những câu chữ này thật sự đã đánh thẳng vào tâm lý của mình, và mình cũng nghĩ rằng nó cũng sẽ đánh trúng còn nhiều nhiều và nhiều người nữa đó ạ.

Thói quen của mình khi quyết định mua một quyển sách đó chính là phải đọc sơ qua ít nhất 30% quyển sách rồi mới quyết định mua. Và cuốn sách này đúng là không làm mình thất vọng. Mình tin chắc ai rồi cũng sẽ nhìn thấy mình qua những câu chuyện chị kể, những suy nghĩ, tâm tư mà chị gửi gắm..

Quyển sách có 1 trang lời nhắn và tổng cộng 4 phần:

  • Phần 1: Nếu không đẹp thì hãy thơm.
  • Phần 2: Nơi bình yên nhất là Nhà.
  • Phần 3: Rồi ai cũng bận sống cuộc đời người ta.
  • Phần 4: Tôi chọn lạc quan.

Bí kíp của chị để sống lạc quan đó chính là đừng bận tâm tới người vô tâm với mình, đừng suy diễn, đừng tự trách và cuối cùng đó là vạn lần cũng đừng mất niềm tin ở chính bản thân mình.

Nói đền phần 1, mình cảm nhận được chị đã thể hiện sự mạnh mẽ của bản thân, chị đã thừa nhận mình xấu, à là rất xấu các bạn ơi. Dễ dàng gì mà một người con gái lại có thể nói chính mình như thế chắc các bạn cũng hiểu nhỉ. Chị mang đến những kinh nghiệm, những sự việc mà mình trải qua. Chị trải lòng về những khi bé bị gọi là “chó bốn mắt”, bị hô, bị xa lánh.

Làm sao mà một đứa bé có thể chịu được những lời nói và hành động ấy. Chị cũng đã phẫn nộ, uất ức, than thân trách phận của mình. Thế rồi để sau này chị nhận ra khóc lóc cũng chẳng mang lại lợi ích gì cả, hãy học cách chấp nhận và làm bản thân tiến bộ hơn từng ngày. Một người phụ nữ, có thể không đẹp ngoại hình thì ít nhất hãy đẹp về nhân cách, về tâm hồn. Và đúng ý mình, mình vẫn tin trên đời này, mọi người sẽ đến với nhau vì tình cảm, tình cảm chính là thứ thiêng liêng và không có gì thay đổi được.

Tổn thương trong bản thân mình, tự mình chính là người cường điệu hoá chúng lên, ghi khắc sâu vào trong tâm trí. Thử rằng, nếu mình cứ “bơ” đi những thứ đó, tự tin và tập trung vào bản thân, liệu rằng mọi thứ có tốt đẹp hơn? Nghị lực lớn nhất của mỗi người theo mình, chính là xuất phát từ bản thân người đó, không ai có thể giúp chúng ta bằng bản thân mình. Vì thế, hãy biết chăm lo và yêu thương bản thân, trở nên lạc quan, yêu đời và tự tin nhé các cô gái.

May mắn chỉ đến với những người xứng đáng được may mắn.

Sống trên đời đã là một đặc ân, chúng ta được sinh ra khoẻ mạnh lành lặn đó chính là món quà, có gia đình yêu thương hạnh phúc đó chính là diễm phúc. Chị kể về một cô bé bán vé số bị mù, nhưng trái ngược thay em lại cảm thấy may mắn so với hai đứa em của mình bị què không thể đi được. Trong đầu mình liền đặt ra câu hỏi, liệu có phải con người ngày nay đã quá tham lam?…

Hạnh phúc cốt lõi cũng chỉ đến từ những điều bình dị nhất thôi cơ mà…

Đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh, hãy đổ cho bản thân chưa đủ cố gắng!”

Mình đơn thuần, mình tin mọi sự cố gắng đều có kết quả, không sớm thì muộn, mọi thứ đều có quy luật của nó và cuộc đời này rất công bằng. Thật sự ao ước mọi người hãy sống và tin tưởng, tin vào những điều tốt đẹp, khi đó tự dưng cách nhìn của bạn với mọi việc đều nhẹ nhàng và đơn giản. Tin mình nhé!
Mình cảm thấy phần 1 của quyển sách cũng khá hay, nhưng vấn đề đẹp xấu này hãy vẫn còn nhiều phần, các bạn hãy đọc và chia sẻ thêm cùng mình nhé, bây giờ mình sẽ đến phần tiếp theo đây.

Có lẽ việc đẹp xấu hay nỗ lực cho việc đó trong quyển sách này đối với mình không đánh giá bằng việc chị thật sự trải lòng mình cho những việc về gia đình. Thật tình khi đọc những câu chuyện về gia đình mình đều luôn rất cảm động. Gia đình chị có 5 người: bố mẹ, anh chị và chị. Anh của chị là một người phát triển trí tuệ không bình thường. Gia đình chị không khá giả, mẹ chị đã từng quỳ gối trước người khác để mượn tiền đóng học phí cho chị, ba chị nhỏ người và là lao động chính trong gia đình, gia đình không khá giả lại ở vùng quê, mọi thứ như trêu đùa cho số phận của con người nhỉ.

Các bạn đọc đến đây thì cảm thấy thế nào? Đáng thương? Tội nghiệp? Không hề, đối với mình đây là những câu chuyện về gia đình tuyệt vời nhất mình từng đọc, khơi lại trong mình những cảm xúc, cũng như nhìn lại gia đình mình và cảm thấy biết ơn chừng nào. Ba của chị hay đi làm xa, lúc nào về đến sẽ chờ chị đi học và luôn căn dặn ôm chặt ba nhé kẽo ngã, mình đã nhớ tới ba mình lúc bé cũng thế đấy. Mẹ chị muốn mua một đôi giày cho chị vào năm học mới, đi đủ các chợ, bị người ta khinh thường vì không mua được đôi giày đắt tiền nhưng vẫn quyết mua được cho chị một đôi giày rất đẹp và cuối cùng hai mẹ con cũng như ý, đến nhà thì phát hiện chiếc quần của mẹ đã lâu bị rách. Anh chị bị chị xa lánh vì thấy xấu hổ nhưng vẫn chạy ra đánh đứa con trai đã trêu chọc chị. Tận sâu trong đáy lòng mình, chị không cần nói chị hạnh phúc đâu, mình vẫn sẽ cảm thấy chị là người hạnh phúc nhất. Tình cảm gia đình luôn là thứ để người ta phấn đấu và cố gắng, bỏ công bỏ sức ra để chăm chút, và nhiều khi là níu kéo. Một cuộc đời bình yên đó là khi có gia đình luôn bên ta. Gia đình, điều dịu êm nhất, ấm áp nhất luôn hiện hữu bên cạnh ta mà ít khi ta để ý.

Thật thú vị là quyển sách của chị tổng hợp cả ba chủ đề: bản thân, gia đình và tình yêu mà nội dung không hề trùng lấp hay nhàm chán. Tuy nhiên phần tình yêu thì mình chỉ đọc lướt, chị nói về cách sống, quan niệm của mình trong tình yêu cũng rất hay, theo mình cảm nhận thì phù hợp để các cô nàng đọc và mạnh mẽ hơn ấy.

Cuối cùng “Tôi chọn lạc quan.”

Phần cuối cùng khép lại là những câu chuyện nhẹ nhàng và dễ thương, với những bài học rút ra cũng vô cùng đơn giản, kết thúc một quyển sách không quá xuất sắc nhưng đủ để đọng lại trong chúng ta những giá trị sâu sắc.

Bơ đi mà sống – Một quyển sách đáng đọc!

Thỏ

Nguồn: Sách Đến Rồi

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *