“Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.”
Có ai đó đã từng nói rằng: Vì Chúa không thể đi đến khắp mọi nơi và che chở cho từng người nên đã sinh ra Mẹ. Hẳn là nhắc đến Mẹ, ai cũng có một cảm giác gì đó rất đỗi thân thương và gần gũi, và với những đứa con xa nhà, nhắc đến Mẹ là nhắc đến sự nhung nhớ không nguôi.
Có những tình nghĩa sâu nặng mà không lời nói hay ngôn từ nào có thể diễn tả hết được. Ở đó cũng tồn tại sự cho đi và nhận lại nhưng ở đây sự cho đi lại không hề đòi hòi nhận lại bất cứ thứ gì. Người nhận không lưỡng lự và người cho cũng không còn gì để mà hối tiếc. Trên thế giới này, ân nghĩa như thế chỉ có thế là tình mẹ.
Mẹ là người mang nặng đẻ đau, là người nâng niu và dỗ dành ta từ khi còn bé thơ. Khi ta khôn lớn, có những lúc ta làm mẹ buồn lòng nhưng Mẹ luôn rộng lòng tha thứ mà không hề oán trách. Những lúc như thế mẹ lại là người chỉ dạy cho ta cái gì đúng, cái gì sai. Mẹ sẵn sàng hi sinh tất cả những gì mẹ có để dành mọi điều tốt đẹp cho con. Tình mẫu tử luôn thiêng liêng và quý giá xuất phát từ sự gắn kết giữa Mẹ và con.
Tác phẩm “Có mẹ trong cuộc đời này” của tác giả Phong Điệp chính là những trải lòng của tác giả để nhắc nhở chúng ta rằng Mẹ luôn bên cạnh chúng ta trong cuộc đời này, dù có gặp bao nhiêu khó khăn hay vấp ngã thì Mẹ vẫn luôn ở bên ta. Dù đi đâu đi nữa thì Mẹ vẫn luôn là nơi chúng ta mong muốn được trở về nhất.
Cuộc sống của chúng ta luôn tồn tại tình thương. Ta luôn được dạy phải yêu thương người khác từ khi còn bé và được hưởng tình yêu thương của cả cha và mẹ từ lúc chỉ là một mầm phôi bé xíu. Thời gian trôi qua, ta lớn lên bằng niềm yêu thương vô bờ bến ấy. Chúng ta sống và tồn tại cũng nhờ tình yêu thương ấy. Và Mẹ chính là cội nguồn của tất cả sự yêu thương ấy. Không có ai trên thế giới này có thể yêu thương bằng Mẹ được. Mẹ là cả một đại dương về tình yêu thương dành cho ta. Vậy nên thật sự rất thiệt thòi cho những ai không còn Mẹ.
Tất cả tình thương và việc mà Mẹ đã dành cho con là không có gì có thể sánh bằng. Bởi mẹ là người đã nuôi nấng chăm sóc ta từng ngày, dù có gian khổ đến thế nào, mẹ là người tuyệt đối sẽ không bao giờ bỏ rơi những đứa con mình dứt ruột sinh ra. Và nhờ Mẹ, ta sẽ có thêm động lực để đi đến những chân trời mới. Có một nhà thơ đã viết :
“Biển thì sâu thẳm quá
Lòng mẹ sâu hơn nhiều.”
Mẹ – Người phụ nữ đã hi sinh tất cả cho những đứa con của mình. Yêu thương là thấu hiểu và chỉ có sự thấu hiểu mới khiến ta thực sự yêu thương một ai đó. Nhưng chúng ta, những đứa trẻ lớn lên bằng đôi tay Mẹ, chỉ biết nhận yêu thương mà không biết làm thế nào để yêu thương Mẹ. Tuổi trẻ là cái tuổi bồng bột, chúng ta không hiểu được tình yêu thương của Mẹ dành cho mình.
Thế nhưng, số phận đã khiến chúng ta được sinh ra làm con của cha mẹ, được xuất hiện và là một phần cuộc sống của cha mẹ. Có lẽ chính vì vậy mà dù ta có mắc lỗi lầm đến thế nào, dù cả xã hội này đều quay lưng lại với ta thì Mẹ luôn vòng tay ôm ta vào lòng. Những lúc như thế dù rất đau lòng, nhưng là đứa con Mẹ đã sinh ra, Mẹ sẽ không thể bỏ mặc.
Cuộc sống của chúng ta sẽ ra sao nếu như không có Mẹ? Bạn và tôi đều đã có những lúc trách Mẹ vì sao luôn coi ta như một đứa trẻ chưa trưởng thành, không cho ta làm thế này thế kia. Nhưng bạn có biết tất cả những thứ mà Mẹ nói cũng chỉ muốn những điều tốt nhất đến với ta hay không?
Dù địa vị trong xã hội của bạn có cao như thế nào thì khi trở về nhà, khi đứng trước Mẹ, đứa con đã không lớn trưởng thành cũng trở thành một đứa trẻ yếu đuối cần được Mẹ ôm ấp và chở che.
Cha mẹ nào chả muốn con cái mình đi trên những con đường tương lai tốt đẹp và bằng phẳng nhất. Nhưng theo dòng chảy của thời gian, cha hay mẹ đều phải già đi và rời xa chúng ta, còn bạn lúc ấy thì sao? Bạn lúc ấy vẫn còn đang loay hoay với các sự lựa chọn, giữa những khó khăn và vấp ngã của cuộc đời. Bạn đã bao giờ nghĩ khi bạn chưa thành công mà đã phải rời xa cha mẹ hay chưa? Chính vì vậy Mẹ luôn đưa ra những lời khuyên để bạn có thể bước đi trên con đường tương lai một cách dễ dàng hơn. Cứ như vậy cả cuộc đời mẹ chỉ dành cho những đứa con nhưng sự lo lắng của Mẹ kéo dài đến khi rời xa thế giới này.
Và nếu một ngày người yêu thương ta nhất ra đi, ta sẽ cảm thấy trống trải đến thế nào. Sẽ không còn ai ở bên bạn những lúc khó khăn, sẽ không còn sẵn sàng ôm bạn vào lòng nữa. Sẽ thế nào khi bạn về đến nhà, và không còn ai gọi bạn một cách ấm áp như Mẹ đã từng làm.
“Khi xưa tôi còn nhỏ
Mẹ tôi đã qua đời
Lần đầu tiên tôi hiểu
Thân phận trẻ mồ côi.”
Bạn và tôi hãy luôn trân trọng từng phút từng giây khi còn có mẹ trên cuộc đời này. Đừng tiếc vài phút gọi điện về hỏi thăm mẹ hay đơn giản hãy luôn về nhà ăn cơm đề Mẹ không cảm thấy cô đơn. Hãy là một đứa con ngoan để không cảm thấy hối tiếc về những việc mình đã làm. Hãy sống làm sao cho xứng đáng với niềm yêu thương mà Mẹ đã dành cho ta.
Mẹ quan trọng đến như thế, vậy mà hiện nay trong xã hội này vẫn có những kẻ bất hiếu, khiến Mẹ phải rơi nước mắt. Bạn và tôi hãy cùng lên án những hành động và những kẻ đối xử với Mẹ mình không ra gì cần phải được giáo dục lại về đạo đức. Đừng để đến khi Mẹ rời xa thế giới này mới hối hận nhìn lại, nhưng lúc đó Mẹ đã không còn để sửa chữa lỗi lầm nữa rồi. Đừng để đến ngày ấy, ta ngậm ngùi khóc than:
“Quỳ sám hối trước mộ chiều khóc mẹ
Dù muôn phương chỉ một nơi này.”
Có những thứ đã qua không bao giờ có thể lấy lại được nữa, tình cảm của Mẹ cũng vậy. Mẹ không thể sống cả trăm tuổi nhưng mẹ đã dành cho con tất cả những điều tốt đẹp nhất trong cuộc đời, đó là nụ cười và cả tiếng khóc chào đời. Những lúc con khóc là những lúc mà mẹ luôn ở cạnh để lau những giọt nước mắt đó cho con. Vì khi ta khóc, Mẹ chính là người đau lòng nhất. Nhưng chỉ có một lần duy nhất mà Mẹ không thể lau những giọt nước mắt đó – đó là lúc Mẹ rời xa thế giới này.
Mẹ Ơi! Hãy cùng nói thật to hai tiếng cảm ơn Mẹ. Thật to, thật rõ và thật chân thành. Lúc này nếu bạn vẫn được sự yêu thương vô bờ bến của Mẹ thì hãy trân trọng tình mẫu tử thiêng liêng ấy.
Tác phẩm “Có mẹ trong cuộc đời này” sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về tình mẫu tử, sự yêu thương của mẹ cũng như cách để ta nói hai tiếng cảm ơn. Dù đi đến nơi đâu thì tình mẹ sẽ luôn theo con.
Tác phẩm giống như lời cảm ơn của tác giả thay cho hàng nghìn người con gửi đến người Mẹ của mình để ngợi ca tình cảm vô giá của Mẹ luôn dành cho con.
“Mẹ như vạt nắng bình minh
Đem nguồn nhựa sống để dành cho con
Sáng soi như mảnh trăng tròn.”
Nguồn: Sách đến rồi