Cùng Nhà Giả Kim Đi Tìm Kho Báu Trong Bạn

vut bay cc3b9ng nha gia kim di tim kho bau cua chinh ban

Con thấy “nó đang tiến gần đến kho báu của nó” còn con thì đang dần “chệch hướng khỏi kho báu của con” -Cảm nhận về Nhà giả kim

vut bay cc3b9ng nha gia kim di tim kho bau cua chinh ban 1
Cùng Nhà Giả Kim đi tìm kho báu của chính bạn!

Một tuần đã trôi qua, Thầy trò chúng tôi lại gặp nhau và nói về quyển sách “Nhà giả kim” cùng với những trải nghiệm mà Thầy Trò chúng tôi có được…

“Mấy đứa đã đọc xong sách Nhà giả kim hết chưa?” Tôi hỏi khi bắt đầu buổi học.

“Dạ con đọc rồi rồi Thầy” Tụi nhỏ trả lời trong nụ cười rạng rỡ.

“Thế ai trước? Ai nói cho thầy nghe đều đã học được từ quyển sách trước nào?” Tôi ôn tồn hỏi.

“Hôm nay mình không học Hoá hả Thầy?” Một đứa hỏi lại.

Tôi trầm mặc giải thích. “Hoá học là một môn khoa học của vũ trụ, đỉnh cao của người học hoá là sống hoà mình vào tự nhiên, hiểu được quy luật của vũ vụ. Mượn quyển sách này nên hôm nay thầy muốn mấy đứa học được những điều giá trị hơn rất nhiều so với chuyện thi cử! Thầy mong mấy đứa sống và học tập thật bình thường, thật tự nhiên hơn kiểu chỉ đạt mục tiêu lấy được điểm cao!”

“Dạ, vậy để con nói trước! Con đọc quyển truyện này trong hai ngày liên tục luôn á Thầy!”

“Ừ, vậy bài học lớn nhất con học được là gì?”

“Never give up, Không bao giờ từ bỏ ước mơ của mình”.

khong bao gio tu bo uoc mo santiago trong ban

Vút bay thật xa cho ước mơ trở thành hoạ sĩ của con!

Từ nhỏ, con đã ước mơ sau này sẽ làm hoạ sĩ. Lúc con còn nhỏ, Cha Mẹ con đều ủng hộ và cổ vũ con cho con học vẽ ở nhà văn hoá thiếu nhi và còn mời gia sư đến nhà dạy vẽ nữa. Tuy vậy, đến khi con tốt nghiệp lớp 9 thi lên lớp 10, Cha Mẹ con không còn tạo điều kiện cho con học vẽ tiếp nữa, bây giờ Cha Mẹ muốn con trở thành Bác sĩ hơn là Hoạ sĩ.

Mặc dù con có nói với họ rằng con vẫn có thể học về kiến trúc vì kiến trúc có liên quan đến vẽ và ngành kiến trúc có thu nhập còn cao hơn Bác sĩ rất nhiều, nhưng gia đình vẫn muốn con thi vào trường Y để nở mũi với bè bạn của họ. Và con cũng nhận ra rằng khi bé cha mẹ cho con học vẽ cũng chỉ để khoe mẻ với hàng xóm mà thôi!

Có những bữa tối ăn cơm Cha Mẹ chỉ nói “Con thi vào trường Y đi, khi ra trường Chú 8 sẽ nhận vào bệnh viện làm ngay, còn cứ vẽ tranh chân dung này nọ, long bong lắm, kiếm cũng chẳng được tiền. Còn thi bên kiến trúc thì khó xin việc làm lắm, Cha mẹ không có bạn bè bên đó khi ra trường không có chỗ quen là con thất nghiệp chắc luôn đó! Nghe Cha mẹ đi, không sai đâu!”

Con đã rất khổ tâm, đã rất thèm muốn khi thấy đứa bạn cùng xóm dù nhà nghèo hơn con rất nhiều nhưng Cha nó vẫn cho nó học vẽ vì nó thích. Năm lớp 9 thi vẽ ở quận, con đạt giải nhất, nó đạt đạt giải nhì. Bức tranh nó vẽ là cảnh Cha nó đang tỉa hàng rào dâm bụt trong một ngày thu, còn bức tranh con vẽ là chân dung cả gia đình con đứng trước sân nhà. Khi nhận giải Cha nó mừng rơi nước mắt còn Cha con thì chỉ cười lấy lệ. Bây giờ nó vẫn học vẽ tiếp, vẫn chơi với con và thường rủ con vẽ cùng.

Con thấy “nó đang tiến gần đến kho báu của nó” còn con thì đang dần “chệch hướng khỏi kho báu của con”.

Nhưng, sau khi đọc Nhà giả kim, con sẽ nắm thật chặt ước mơ của con: trở thành hoạ sĩ. Con sẽ mượn cớ qua nhà bạn ôn bài để cùng học vẽ với nó. Vì giữa hai người có cùng mục tiêu luôn có một sức hút kỳ lạ phải không thầy?

“Ừ, Thầy tin con sẽ làm được!” Tôi nói thêm: “Con nhớ câu thánh nhân đãi ngộ kẻ khù khờ không? Khi con còn nhỏ con ham vẽ nên đã nhận được sự giúp đỡ của gia đình, đó là bước đi đầu tiên đấy. Còn bây giờ, khi con đang bị gia đình ép buộc và sắp bỏ cuộc thì con tình cờ lại được thầy giới thiệu quyển sách nhà giả kim và tiếp thêm động lực để con nắm lại ước mơ của mình, cái này gọi là dấu hiệu đấy! Cố lên con nhé!”

“Còn con, học tập thế nào, thi ngành gì con được toàn quyền quyết định, gia đình không ép buộc con, con tự do hơn bạn ấy nhiều. Bài học lớn nhất của con là tình yêu không thể cưỡng cầu được!”

Hai năm trước, con quen online một cô bạn, rất tình cờ thôi. Chúng con nhắn tin với nhau mỗi ngày, động viên nhau trong học tập và những vấn đề nhỏ mà mỗi người gặp phải. Bạn ấy cũng như con, tuy được gia đình yêu thương nhưng chúng con luôn cảm thấy cô đơn và cảm giác như mọi người không hiểu mình (có lẽ do tuổi mới lớn). Bạn í nói:

“Tuy là một người bạn tình cờ nhưng bạn í rất mến con và nói con rất hiểu bạn í”.

Con cũng thấy như vậy. Rồi chúng con hẹn gặp nhau ngoài thế giới thực. Đó là vào buổi chiều đầu tháng 7 ở công viên thành phố. Bạn í đẹp và dễ thương (hơn cả mong đợi) rất nhiều. Chúng con trò truyện hết cả buổi chiều rồi cùng đi ăn nem nướng, uống sinh tố… Nhưng,

Hai tháng trước bạn í dần không nhắn tin với con nữa, con rất lo lắng và đã hỏi nhiều nơi để biết nhà bạn. Trong đêm, con lái xe máy đến thì mới biết là hôm sau bạn í làm đám cưới! Con thật không thể tin vào mắt mình, cô ấy chưa tròn 18 tuổi nhưng lại lấy chồng sớm như vậy, con sụp đổ! Con đã đứng chờ hết đêm đó, lòng con đau như đánh mất thứ gì đó rất quan trọng.

nam giu nhung niem hanh phuc ma con co duoc roi buoc tiep

Nắm giữ những niềm hạnh phúc mà con có được rồi bước tiếpCon cứ nghĩ con sẽ đau lòng hoài như thế, nhưng câu chuyện về Santiago và con gái chủ tiệm vải cho con thấy rằng con có thể quên được bạn í như cách Santiago quên cô gái này vậy. Bởi vì con có đau lòng mãi cũng không có kết quả gì. Đúng không Thầy?

“Thầy chia buồn với con. Trong cuộc sống, những người con gặp đều có ý nghĩa riêng của nó. Bạn gái này đã dạy cho con cách yêu thương, cách quan tâm, cho con biết rung động, biết đau và cuối cùng là biết buông bỏ. Con thử nghĩ xem:

Nếu Santiago vì cô gái làm anh rung động mà không vượt biển để đi tìm kho báu thì anh ấy có gặp được Fatima – người yêu thương anh nhất không? Có đạt được trình độ cao trong tu tập và tìm được kho tàng hay không?

Có những người con gặp chỉ để gặp vậy thôi! Có những ngã rẽ con phải để người ấy đi thôi con à! Mạnh mẽ lên con nhé!”

“Dạ, nhưng trong lòng con vẫn khắc khoải!” Nó ủ rũ nói

“Thầy nghĩ, câu chuyện này dài và có nhiều khúc quanh hơn con nghĩ! Bạn gái này đột ngột như thế là có lý do, hơn cả lý do mà là một vấn đề rất lớn. Có lẽ “bạn í” cũng thương con và thậm chí bạn í còn đau khổ hơn con. Con đã có những phút giây thật hạnh phúc bên bạn í, và những giây phút ấy là vĩnh hằng rồi, dù người ấy không còn bên con thì chẳng có điều gì làm hư hao những giây phút ấy nếu con trân giữ!

Điều con cần là phải đứng thật vững, làm tốt việc hiện tại. Rồi sau này nếu có gặp lại, biết đâu con sẽ trở thành một người bạn chân thành nhất mà bạn í có được! Con cứ trân trọng và bước tiếp nhé” Tôi thâm trầm bày tỏ.”

“Dạ, thưa Thầy”

Một đứa khác trầm mặc nói

“Bài học lớn nhất con học được là Yêu nhưng vẫn để người mình yêu được là chính họ”

Thực sự, đoạn chia tay của Santiago và Fatima đã làm con khóc! Con không ngờ một Cô gái lại có được sự vị tha và niềm tin nhiều như vậy, còn con trước giờ con cứ nghĩ yêu là phải ở bên người mình yêu, trong tâm trí chỉ có một người đó, không bao giờ được rời xa, không bao giờ được làm người kia buồn.

Anh ấy thích con để tóc dài con đã để tóc dài, Anh ấy không thích con mặc quần đùi, con đã không mặc quần đùi, nhưng…

anh yeu em khi em la chinh em
Anh ấy thương con dù cho con rất tinh nghịch, còn con thì lại muốn Anh í thay đổi sở thích của Anh í…

Anh í, thích đá bóng, còn con thì không thích, đá bóng dơ và dễ bị thương nên con không cho anh í đá bóng nữa. Nhưng anh ấy vẫn đá, con buồn!

Anh í lại còn thích boxing, có lần luyện tập đã bong gân đến hai tuần mới khỏi, nhưng anh ấy vẫn hăng sai luyện tập, còn con thì càu nhàu về việc đó, nhưng anh ấy vẫn đi tập ba buổi một tuần, con giận!…

Và rồi,

Fatima đã cho con hiểu rằng: yêu thương không phải lúc nào cũng quấn quýt bên nhau, không phải lúc nào cũng làm hài lòng người kia, Yêu thương ai đó là phải để họ sống chính cuộc sống của họ, cho họ lựa chọn ở bên hoặc không!

“Mấy đứa trưởng thành hết cả rồi! Ít nhất là sau khi đọc quyển sách nhà giả kim này! Đừng nói chi mấy đứa, ngay cả Thầy đôi lúc cũng nhận định sai! Dường như chúng ta, ai cũng muốn người khác sống theo ý của mình mà chưa bao giờ tự hỏi họ thực sự cần những gì! Đôi lúc, Thầy vẫn hướng mấy đứa đến một khuôn mẫu nào đó mà Thầy nghĩ là tốt đẹp, nhưng đó là điều rất sai trái!”

“Thầy cho mấy con biết bài học lớn nhất Thầy học được từ quyển sách Nhà giả kim là gì?

“Đối với Thầy bài học lớn nhất chính là sống cho hiện tại! Mấy đứa còn nhớ lời của người phu lạc đà không?

Tôi không sống cho quá khứ hay tương lai. Tôi chỉ có hiện tại và chỉ quan tâm đến hiện tại. Nếu lúc nào cũng ở trong hiện tại được thì ta là người hạnh phúc!

Khi Thầy đứng dạy mấy đứa, thì cả tâm hồn, thể xác và nguồn năng lượng của thầy phải ở ngay đây. Tâm trí thầy không được xao nhãng đi một nơi nào khác, thầy trọn vẹn có mặt ở đây, lắng nghe mấy đứa và nhận ra những dấu hiệu từ mấy đứa để chọn một phong cách dạy học phù hợp. Mấy đứa vui thầy sẽ dạy khác, mấy đứa buồn thì thầy phải tạo một không khí dạy khác nữa! Mọi thứ thay đổi liên tục từ đầu buổi học đến cuối buổi học và nhiều ngày sau đó nữa!

Với mấy đứa, điều này có ý nghĩa là làm trọn vẹn những việc gì đang trong tâm trí của mấy đứa.

Như con, con muốn vẽ không phải vì một việc làm trong tương lai mà vì con đang thực sự muốn vậy. Đây chính là năng lượng vũ trụ trong con.

Như con, con đang đau khổ nhưng con cũng biết đau khổ này là tạm thời, nó đang dần lành lại theo thời gian và con đang để nó dần ngui một cách tự nhiên. Đây chính là phù hợp với vũ trụ.

Còn như con, tình yêu đã cho con những dấu hiệu để thay đổi và điều chỉnh những điều trái với tự nhiên. Khi con thay đổi đó chính là hoà hợp với vũ trụ cho tình yêu của hai đứa được lớn lên.

Còn như Thầy, thầy dạy mấy đứa theo cách như thế cũng chính là tự khám phá, tự nhìn vào trong mình và sống trọn vẹn từng ngày!”

“Thầy cảm ơn mấy đứa đã cho Thầy một buổi học tuyệt vời, hôm nay chúng ta kết thúc ở đây. Thầy chúc mấy đứa ngày càng đến gần với vận mệnh của mình! Tất cả mọi điều tốt đẹp nhất đã được nguyện cầu!”

Lời kết 2: Trên đây là những trải nghiệm của chúng tôi về quyển sách Nhà giả kim, bạn có thấy điều gì liên quan đến bạn không? Khi đọc nhà giả kim, bạn có nhận ra kho báu của bạn ở đâu và bạn nhận ra bạn đang dần tiến gần hay lùi ra xa kho báu ấy? Không sao đâu, hãy lắng nghe con tim của mình và đi theo những dấu hiệu vì mỗi điều nguyện cầu của bạn đã được tâm linh vũ trụ ghi dấu lại rồi!

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *